Năm 1859, Major Thomas Henry Gem, một luật sư và người bạn ông là thương gia Tây Ban Nha, Batista Pereira, cả 2 sống tại thành phố Birmingham cùng sáng tạo ra một trò chơi mà họ đặt tên theo một môn bóng tại xứ sở bò tót: "Pelota".


Lịch sử ra đời

Năm 1859, Major Thomas Henry Gem, một luật sư và người bạn ông là thương gia Tây Ban Nha, Batista Pereira, cả 2 sống tại thành phố Birmingham cùng sáng tạo ra một trò chơi mà họ đặt tên theo một môn bóng tại xứ sở bò tót: "Pelota". Trò chơi này được hai người bạn chơi trên một bãi cỏ ở Edgbaston. Năm 1872, cả hai cùng chuyển đến khu nghỉ mát Leamington và họ đã cùng chơi Pelota với hai bác sỹ của bệnh viện Warneford trên thảm cỏ của khách sạn Manor House.

Chính Pereira cùng với 2 vị bác sỹ này đã lâpk nên CLB Tennis đầu tiên trên thế giới. Năm 1874, họ cho ra đời CLB Tennis Leamington và đặt ra những quy tắc đầu tiên cho môn thể thao này. Ngày 23/07/1884, nhân loại đã ghi nhận giải đấu tennis đầu tiên trong lịch sử thể thao thế giới được tổ chức tại sân của Shrubland Hall (đã bị phá hủy vào năm 1948).

Tháng 12/1873, thiếu ta Walter Clopton Wingfield mời các vị khách đến thăm nhà mình tại Nantclwyd, xứ Wales và họ đã chơi một trò có hình thức tương tự. Ông ta phát triển trò này trên cơ sở một môn thể thao đã tồn tại là môn quần vợt trong nhà "tennis hoàng gia", môn này được sáng tạo vào thế kỷ 12 tại Pháp và được các quý tộc nước này chơi trước cuộc cách mạng Pháo 1789-1799.

 

Theo phần lớn các nhà nghiên cứu lịch sử tennis, các thuật ngữ tennis hiện đại cũng được xây dựng trên cơ sở thời gian này, khi Wingfield mượn cả trờ chơi và các thuật ngữ tiếng Pháp của môn "tennis hoàng gia" và áp dụng nó vào trong môn của mình.

Tennis bắt nguồn từ tiếng Pháp là "tenez", xuất phát từ động từ "tenir" nghĩa là "cầm, nắm".

Racquet bắt nguồn từ "raquette", một từ khởi sinh từ tiếng Ả Rập, "rakhat" nghĩa là lòng bàn tay.

 

Deuce bắt nguồn từ cụm từ "à deux le jeu", mang nghĩa là hai người chơi có cùng số điểm.

Thấy được tiềm năng thương mại của môn thể thao này, Wingfield xin được cấp bằng sáng chế. Tennis phát triển ngày càng rộng khắp trong giới thượng lưu ở Anh và Mỹ. Tại Mỹ, tennis được chơi lần đầu tiên tại nhà của Mary Ewing Outerbridge, trên đảo Staten thuộc New York vào năm 1874.

Đến năm 1881, nhu cầu thi đấu đã dẫn tới sự xuất hiện của rất nhiều câu lạc bộ tennis. Và giải đấu đầu tiên tại Wimbledon, London đã được tổ chức vào năm 1877.

Cũng trong năm 1881, Hiệp hội quần vợt trên sân cỏ quốc gia Hoa Kỳ (nay là Hiệp hội quần vợt quốc gia Hoa Kỳ) đã tiêu chuẩn hóa bộ luật đầu tiên của môn quần vợt, đồng thời tổ chức các giải đấu trên đất Mỹ. Đây là nền tảng cho bộ luật hoàn chỉnh I.L.T.F được ban hành năm 1924, và hầu như được giữ nguyên cho đến bây giờ. Trong hơn 80 năm, chỉ có một thay đổi lớn là việc thêm vào hệ thống tie-break do James Van Alen nghĩ ra.

 


Luật tennis ra đời ở Mỹ

 

Giải đấu U.S. National Men"s Singles Championship (Giải vô địch đơn nam quốc gia Mỹ) nay là U.S Open (Giải Mỹ mở rộng), được tổ chức lần đầu tiên tại Newport, Rhode Island, và chỉ sau đó 6 năm, giải đấu tương tự dành cho nữ cũng được tổ chức. Riêng giải David Cup dành cho các đội tuyển nam quốc gia được tổ chức lần đầu giữa Anh và Mỹ vào năm 1900.

Trong nhiều năm, tennis là môn thể thao của các nước nói tiếng Anh, trong đó nổi bật là Mỹ và khối liên hiệp Anh. Ngoài ra, nó cũng khá phổ biến ở Pháp, và giải Pháp mở rộng lần đầu tiên diễn ra vào năm 1891.

Cũng chính vì thế, các giải đấu Wimbledon, Mỹ mở rộng, Pháp mở rộng và Úc mở rộng (được tổ chức lần đầu năm 1905) đã trở thành những giải đấu có uy tín lớn nhất trong giới banh nỉ cho đến nay. Bốn giải đấu này tập hợp lại thành một hệ thống được gọi là Grand Slam.

Năm 1926, C.C.Pyle đã tổ chức hệ thống giải đấu tennis chuyên nghiệp đầu tiên giữa những tuyển thủ Mỹ và Pháp. Tại đây các tuyển thủ sẽ thi đấu cho khán giả đã trả tiền vào xem. Và trong suốt 42 năm, quần vợt chuyên nghiệp và nghiệp dư hoàn toàn độc lập với nhau; các tuyển thủ chuyên nghiệp không được thi đấu tại giải nghiệp dư.

Mãi đến năm 1968, sức ép thương mại mới đánh đổ được bức tường ngăn cách này. Thời đại mở của tennis bắt đầu, cho phép tất các các tay vợt được tham dự bất kỳ giải đấu nào, cũng như giúp các tuyển thủ hàng đầu có thể sống bằng tennis.

Roland Garros, hay Pháp mở rộng - một trong bốn giải đấu lớn nhất của làng banh nỉ.

Thời đại mới cũng khai sinh những hệ thống thi đấu chuyên nghiệp trong khi lợi nhuận khổng lồ từ việc bán bản quyền truyền hình đã truyền bá quần vợt ra khắp thế giới; các tay vợt thuộc khối các nước nói tiếng Anh không còn giữ địa vị thống trị. Kể từ năm 1970 đến nay, các nhà vô địch đều đến từ rất nhiều quốc gia khác nhau như Đức, Úc, Brazil, Thụy Sỹ…

Tại Mỹ, quần vợt đã nhanh chóng chuyển thành một môn thể thao dành cho tất cả mọi người. Thành công đã đến với rất nhiều tay vợt, từ một người thuộc giai cấp công nhân như Jimmy Connors đến những người Mỹ gốc Phi như Arthur Ashe hay chị em nhà Williams. Đây có thể là kết quả của việc trong thập kỷ 70, Hiệp hội quần vợt quốc gia Hoa Kỳ đã quyết định đưa giải đấu U.S. Open ra thi đấu ở một công viên công cộng và cho phép mọi người đến xem với chỉ một khoản “phí sân cỏ” là 17$ (giá hiện nay).

 

Đến năm 1954, James Van Alen, người đã có công sáng tạo ra hệ thống tie-break đã thành lập một Viện bảo tàng quần vợt Quốc tế, đặt tại Newport, Rhode Island. Nơi đây lưu giữ một bộ sưu tập khổng lồ những kỷ vật của làng banh nỉ cũng như một bảng thống kê những nhân vật có tên tuổi, có những đóng góp quan trọng cho môn tennis, gồm cả các tay vợt lẫn những người chỉ làm công việc văn phòng.  
 
Nguồn: Liên đoàn quần vợt HCM